Tuesday, January 5, 2016

Thương



Có những bình minh tôi thức dậy
Chẳng nghe gì ngoài tiếng lòng bao la
Bảo đi xa đắn đo chi xứ lạ
Giục chân chạy kẻo muộn trời nắng trưa.

Có những người vừa mới gặp hôm qua
Trong bữa tiệc khi cơn say kịp ập
Sớm mai dậy sao nghe lòng vương vấn
Gã lữ khách còn ôm mình ngủ say.

Khi tia nắng đầu xé toạc màn đêm
Chợt thấy thương thân thêm một tẹo
Người cũng đi khi thời gian cứ chạy
Em ở lại cùng lơ lững chơi vơi...

No comments:

Post a Comment