Monday, October 19, 2015

Trên đỉnh mùa đông


Một buổi chiều tháng tám nọ, cô đã gặp hắn, một người chẳng hề giống mẫu người lý tưởng mà cô thường mơ mộng, ấy thế nhưng con tim bỗng dưng thắng thế giành bệ điều khiển, và nó cùng sự điên loạn của mình cứ không ngừng gào thét đòi lý trí im lặng đi du lịch vài hôm để chàng trai nọ có thể mở cửa bước vào. Có ngờ đâu gã trai nọ là Sói trắng, hắn chẳng lấy làm khó khăn gì để mở cánh cửa lòng cô bằng những lời nói ngọt như mía lùi rồi sau đó khi đã chán chê, hắn đan tâm xé nát mọi thứ, cào một vết thật dài lên tim, nếm lấy vị máu tươi đang rỉ chảy rồi bỏ đi tìm con mồi mới như chưa từng có gì xảy ra.

Chuyện tình yêu là vậy đó. Đi đến đâu thì sau giai đoạn ngọt ngào thuở ban đầu, mọi chuyện cũng sẽ vỡ nát, một người sẽ dẫm đạp lên niềm tin của người còn lại và cuối cùng là ra đi trong lặng lẽ hoặc ồn ào, vậy thôi.

“Chuyện một lần yêu ái
Như chuyện một đời con gái
Cho nhau một lần anh được gì không? Em còn gì không?”
(Trên đỉnh mùa đông - Trần Thiện Thanh)

Sunday, October 18, 2015

Vị thuần khiết


Khói ẩm mờ mờ phủ giăng không gian nhỏ
Tay chạm tay, chạm thân ngọc
Từng ngón châu quý rụt rè len vào những sợi tơ mặt trời óng ả
Chẳng còn nghe nổi nhịp tim đâu khi bộ phận lý trí đã bị cuốn vào vùng xoáy biếc xanh hun hút sâu
Từng giọt tinh khiết len qua thịt da,
Xuyên thấm
Không gian nũng nịu toát nên một mùi hương nam tính
Xúc cảm bỗng dưng trở nên mãnh liệt hơn
Hơi thở chẳng thể nào từ tốn nổi như nó đã từng dịu dàng
Gấp gáp
Dồn dập
Chực chờ một luồng gió thoảng qua tai
Một chút nồng nàn sượt qua bờ vai trần ướt đẫm
Ngọt vị thanh xuân, nguyên vẹn
Lời thì thầm êm êm thật khẽ...
Đứt quãng...
Bùng nổ!
Tí tách, tí tách
Róc rách, róc rách
Em ngoan,
Về với vòng tay anh!

Sunday, October 11, 2015

Phố chia phôi


Phố vắng mưa rơi có đợi người
Ai sầu cho bóng buồn chia phôi
Song song sánh vai đường chung lối
Ngoảnh mặt nhìn về hóa cố nhân

-Chiêu Dương-

Saturday, October 10, 2015

Tình cũ tơ vương



Bốn giờ sáng,

Hôm qua, mới tờ mờ sáu giờ thôi, em đã đã để lệ nhòa mi cay mà chìm vào cơn ngủ chẳng thẳng thớm. Muốn gào lên mà hỏi anh rằng em đã làm gì sai để anh phải trở về, đối đãi tốt với nhau, cho nhau những nụ hôn xa, những ánh mắt chan chứa tình cảm, trót lời bảo nhớ, bảo thương rồi thì trong chớp mắt lại hất em ra khỏi cuộc sống của anh - thêm một lần nữa - vẫn không có bất cứ lý do nào.