Wednesday, October 1, 2014

Những ngày đỏ


Dear RED,

Mấy hôm nay sao mà mọi người ai cũng nhắc về anh với em, làm tự dưng nhớ anh đến lạ. Đầu tiên là bestie vô tình lôi anh vào cuộc nói chuyện, tới đám bitchy phản đối chuyện em cứ ôm bóng anh, cuối cùng cũng buông tên anh ra trong một buổi nhậu đêm ở biển, hôm nay đến con bạn thân đại học bảo đồng cảnh ngộ sét đánh với em. Ôi! Ít nhất thì bây giờ cũng có 1 đứa hiểu cảm giác của em là như thế nào.

Em là một đứa cả thèm chóng chán, có thể thay đổi xoành xoạch mọi thứ. Chẳng hạn như việc làm, số công việc mà em từng làm qua từ đó đến giờ kể ra cũng khá dầy : em từng làm phục vụ bàn, bán shop, EO, sale, vận động viên thể thao không chuyên đến trợ lý stylist, concept artist, người mẫu, MC, ca sĩ tự do, giờ là dạy Anh Văn. Và em biết em vẫn chưa muốn dừng lại ở bấy nhiêu thứ. em sẽ tiếp tục tìm kiếm cho đến khi em đạt được mục tiêu, em có xu hướng rũ bỏ và thay đổi. Vậy đó mà sao tính này không lan ra được tới chuyện tình cảm của em ? Em dù có buông lời trêu ai thì cũng không quên được cái vô hình của anh. Có một người để nhớ thì cũng hay, nhưng đến nỗi bị anh ám ảnh mà không quen được ai thì có hơi lố. Mà biết sao được ? Dạo về sau, em cũng có gặp vài người còn hơn cả anh. Hơn hết, họ hiện hữu trước mặt em, nhưng em vẫn không có cảm giác với ai như cảm giác lần đầu thấy anh, cũng chẳng say sâu sắc tận mấy năm như say anh. Chắc kiếp trước em nợ anh, kiếp này có duyên gặp lại nhưng không có phận với anh. Thành ra em cứ trả cho xong nợ cũ để bước tiếp.

No comments:

Post a Comment