Sunday, October 18, 2015

Vị thuần khiết


Khói ẩm mờ mờ phủ giăng không gian nhỏ
Tay chạm tay, chạm thân ngọc
Từng ngón châu quý rụt rè len vào những sợi tơ mặt trời óng ả
Chẳng còn nghe nổi nhịp tim đâu khi bộ phận lý trí đã bị cuốn vào vùng xoáy biếc xanh hun hút sâu
Từng giọt tinh khiết len qua thịt da,
Xuyên thấm
Không gian nũng nịu toát nên một mùi hương nam tính
Xúc cảm bỗng dưng trở nên mãnh liệt hơn
Hơi thở chẳng thể nào từ tốn nổi như nó đã từng dịu dàng
Gấp gáp
Dồn dập
Chực chờ một luồng gió thoảng qua tai
Một chút nồng nàn sượt qua bờ vai trần ướt đẫm
Ngọt vị thanh xuân, nguyên vẹn
Lời thì thầm êm êm thật khẽ...
Đứt quãng...
Bùng nổ!
Tí tách, tí tách
Róc rách, róc rách
Em ngoan,
Về với vòng tay anh!

No comments:

Post a Comment