Wednesday, November 12, 2014

RED là thói quen của em!


Dear RED,

Mỗi người được duyên đưa đến gặp nhau đều đóng một vai trò nào đó trong cuộc sống của nhau. Ngày em gặp RED hẳn là chỉ có duyên từ một phía bởi mãi đến tận bây giờ, chỉ mình em vẫn duy trì việc nghĩ về anh ít nhất một tháng vài ba lần, anh thì chả biết gì về em. Mấy lần trước, em vẫn nghĩ chắc RED là người mà em thích và đang chờ đợi, nhưng bất chợt hôm nay nhận ra là không phải. Có lẽ lúc đầu đúng là say nắng say gió thật, nhưng đến bây giờ, chắc chỉ có thể xem RED là bí ẩn lớn mà em không tài nào lý giải được, đúng hơn là điểm tựa của em.

Em đang gõ những dòng này cho RED khi bản thân đang ngập chìm trong bóng tối, thứ anh sáng duy nhất phát ra ở đây bây giờ là ánh đèn của Milky Lappie cùng Lana Del Rel da diết trong những bài nhạc dễ gây nghiện. Nhưng em xin lỗi anh vì hôm nay luồng suy nghĩ không chỉ tinh khiết dành cho RED nữa mà còn cả MAN đòi chia phần.

Từ lúc nào màn hình máy tính của em không còn là hình của RED nữa ? Và hình nền điện thoại cũng không còn là màu áo đỏ quen thuộc. Hôm nay, em mở bóp ra lại thấy hình anh trong đấy, em đã lấy nó ra và thế bằng một tấm hình của em. Nhưng rồi nghĩ ngợi sao đó lại cho hình RED về chỗ cũ. Cảm giác như RED đã len lỏi vào cuộc sống của em và trở thành một thói quen của em vậy. Em đã quen nhìn gương mặt ấy suốt bao nhiều năm dù chỉ là nhìn qua kí ức và những bức ảnh mờ ơi là mờ. RED là người em vin vào mỗi khi nghĩ chuyện say nắng với một người nào đó làm ảnh hưởng tới con đường sự nghiệp của em, như ngay lúc nào đây em đang dựa vào cái bóng của RED trong quá khứ để tống cái tên và hình ảnh của bạn Man ra khỏi đầu em. RED quan trọng vậy nên chắc để đá RED ra khỏi cuộc sống em vĩnh viễn và chấm dứt những dòng thư gửi anh mà không bao giờ anh đọc này còn lâu mới có thể xảy ra, RED nhỉ ?

No comments:

Post a Comment