
Sống cùng vết sẹo
Lớn nhờ nỗi đau
Con gái của gió
Vùng vẫy biển trời
Vượt núi băng sông
Cưỡi đầu con sóng
Tôi đi! Tôi đi!
Kìa gã trai trẻ
Anh nhớ tôi ư?
Nhưng tôi không thể
Mang anh theo cùng
Thế giới thì hẹp
Lòng người rộng ghê
Nếu duyên là thế
Chắc sẽ tìm về.
Thưa mẹ gió hỡi
Hong khô mắt con
Ba mặt trời ơi
Cho con mạnh mẽ
Cô đơn bỏ túi
Can đảm theo chân
Tôi tìm vết sẹo
Kể chuyện đời mình.
-E-
More stories at www.mipnellie.wordpress.com
No comments:
Post a Comment